HOA RỤNG VEN SÔNG
Giờ đây hoa hoang dại.
Bên sông rụng tơi bời.
Đã qua rồi cơn mộng.
Đừng vỗ nữa tình ơi.
Lòng anh đã rời rụng
Trên sông ngày tàn rơi
Tình anh đà xế bóng
Còn chi nữa em ơi.
Còn đâu ánh trăng vàng
Mơ trên làn tóc rối
Chân nàng trên đường sỏi
Mơ lá đổ rộn ràng.
Trăng nội vẫn mơ màng
Trên những làn tóc rối
Đêm ấy xuân vừa sang
Em tròn hai muơi tuổi